小家子气 xiǎo jiā zi qì

解释

形容人言行、作风不大方,缺乏气度。

故事来源

明朝时期,王杰与友人在酒楼饮酒,归途中见一佣人与卖姜者因价钱争执不下。王杰仗义执言,斥责卖姜者不识大体。卖姜者委屈道:“小本经营,如何能打我的短?相公应放宽宏大量些,不应如此小家子气。”王杰怒火中烧,挥拳打倒卖姜者。事后,王杰的朋友劝诫他应以大局为重,不必为小事斤斤计较,否则显得小家子气,有损自己的名声。王杰细细思量,方知自己过于冲动,失了君子风度。从此,他为人处世愈发宽宏大量,不再因琐事而动怒。

míng cháo shí qī, wáng jié yǔ yǒu rén zài jiǔ lóu yǐn jiǔ, guī tú zhōng jiàn yī yōng rén yǔ mài jiāng zhě yīn jià qián zhēng zhí bù xià. wáng jié zhàng yì zhí yán, chì zé mài jiāng zhě bù shí dà tǐ. mài jiāng zhě wěi quē dào: "xiǎo běn jīng yíng, rú hé néng dǎ wǒ de duǎn? xiāng gōng yīng fàng kuān hóng dà liàng xiē, bù yīng rú cǐ xiǎo jiā zi qì." wáng jié nù huǒ zhōng shāo, huī quán dǎ dǎo mài jiāng zhě. shì hòu, wáng jié de péng yǒu quàn jiè tā yīng yǐ dà jú wéi zhòng, bù bì wèi xiǎo shì jīn jīn jì jiào, fǒu zé xiǎn de xiǎo jiā zi qì, yǒu sǔn zì jǐ de míng shēng. wáng jié xì xì sī liang, fāng zhī zì jǐ guò yú chōng dòng, shī le jūn zǐ fēng dù. cóng cǐ, tā wéi rén chǔ shì yù fā kuān hóng dà liàng, bù zài yīn suǒ shì ér dòng nù.

用法

用于形容人的言谈举止、处事方式等不够大方、气度狭小。

yòng yú xiáoróng rén de yán tán jǔ zhǐ, chǔ shì fāng shì děng bù gòu dà fang, qì dù xiá xiǎo

例句

  • 他为人处世过于小家子气,让人难以相处。

    tā wéi rén chǔ shì guò yú xiǎo jiā zi qì, ràng rén nán yǐ xiāng chǔ

    他为人处世过于小家子气,让人难以相处。

  • 不要这么小家子气,大方一点

    bú yào zhè me xiǎo jiā zi qì, dà fang yī diǎn

    不要这么小家子气,大方一点