天涯海角 tiānyá hǎijiǎo

解释

形容距离非常遥远的地方,也比喻人相隔很远。

故事来源

唐朝诗人李白,一生浪迹天涯,游历名山大川,留下无数千古绝句。他曾写下“蜀道难,难于上青天”的千古名句,描绘了蜀道险峻的景象,也表达了他对家乡的思念。一次,他从扬州出发,准备去长安,途经湖北黄鹤楼,登上楼顶,极目远眺,只见浩浩长江,奔腾不息,心中感慨万千。他想起自己从小就失去了父母,在漂泊不定的生活中,奔走各地,寻觅自己的理想与抱负。如今,再次远行,前往遥远的长安,不知道何时才能回到故乡,与亲友团聚。他无限伤感,不禁吟诵起一首诗:孤帆远影碧空尽,唯见长江天际流。乡关何处?天涯海角,何时才能归去?

táng cháo shī rén lǐ bái, yīshēng làngjì tiānyá, yóulì míngshān dàchuān, liú xià wúshù qiānguǐ juéjù. tā céng xiě xià shǔdào nán, nán yú shàng qīngtiān de qiānguǐ míngjù, miáohuì le shǔdào xiǎnjùn de jǐngxiàng, yě biǎodá le tā duì jiāxiāng de sīniàn. yī cì, tā cóng yángzhōu chūfā, zhǔnbèi qù cháng'ān, tújīng húběi huánghè lóu, dēng shàng lóudǐng, jímù yuǎn tiào, zhǐ jiàn hàohào chángjiāng, bēnténg bù xī, xīnzhōng gǎnkǎi wànqiān. tā xiǎng qǐ zìjǐ cóng xiǎo jiù shīqù le fùmǔ, zài piāobó bùdìng de shēnghuó zhōng, bēnzǒu gèdì, xúnmì zìjǐ de lǐxiǎng yǔ bàofù. rújīn, zàicì yuǎnxíng, qiánwǎng yáoyuǎn de cháng'ān, bù zhīdào héshí cái néng huí dào gùxiāng, yǔ qīnyǒu tuánjù. tā wúxiàn shānggǎn, bù jīn yínshòng qǐ yī shǒu shī: gūfān yuǎnyǐng bìkōng jǐn, wéi jiàn chángjiāng tiānjì liú. xiāngguān hé chù? tiānyá hǎijiǎo, héshí cái néng guī qù?

用法

常用作宾语,形容地方偏远或人相隔很远。

chángyòng zuò bīnyǔ, xiáoróng dìfāng piānyuǎn huò rén xiānggé hěn yuǎn

例句

  • 虽然我们相隔天涯海角,但是我们的友谊不会因此而减弱。

    suīrán wǒmen xiānggé tiānyá hǎijiǎo, dànshì wǒmen de yǒuyì bù huì yīncǐ ér jiǎnruò

    虽然我们相隔天涯海角,但是我们的友谊不会因此而减弱。

  • 他漂泊天涯海角,四处奔波,寻找机会

    tā piāobó tiānyá hǎijiǎo, sìchù bēnbō, xúnzhǎo jīhuì

    他漂泊天涯海角,四处奔波,寻找机会